Không yêu đừng chửi đổng, chỉ trịch ĐT nữ, chửi đổng

Không yêu cũng đừng chửi đổng

Hoàng Gia
Tròn 1 năm sau chiến tích giành vàng tại Seagmes 2017, ĐT nữ Việt Nam bị vùi dập vì để thua ĐT nữ Đài Bắc Trung Hoa trong loạt penalty.

Giờ này cách đây tròn 1 năm, U22 Việt Nam thua U22 Thái Lan 0-3, chính thức rời SEA Games 29 ngay ở vòng bảng. HLV Hữu Thắng cúi đầu từ chức, cả đội bị tế hội đồng, chuyên gia phân tích mổ xẻ, bóng đá nam bị yêu cầu dẹp bỏ, nhiều người đề nghị ngừng V-League.

Bốn tiếng sau thất bại của U22 Việt Nam, tuyển nữ Việt Nam ra sân đá trận cuối cùng. Khi ấy, chúng ta chỉ cần thắng Malaysia 4-0 là có huy chương vàng. Các chị thắng hẳn 6-0, vượt Thái Lan để lên ngôi vô địch.

d707b42290b271ec28a3
Đội tuyển nữ cần nhiều hơn những cảm thông chia sẻ hơn là trách móc

Khán giả hỏi: nhìn các chị em đá bóng, U22 Việt Nam có xấu hổ không? Có nên để các chị em vào sân đá thay đội tuyển nam không? Có người so Nguyễn Thị Muôn với Toni Kroos ở Real Madrid.

Có rất nhiều thứ đã thay đổi. Niềm tin dành cho bóng đá nam trở lại sau kỳ tích Thường Châu và giải đấu ASIAD tương đối thành công tính đến thời điểm này. Bóng đá được khán giả đón nhận, đó là niềm vui. Nhiều người đòi hỏi bóng đá nữ phải nhận được sự quan tâm như bóng đá nam. Điều đó khó. Thực sự khó. Vì bất bình đẳng giới cũng như tính giải trí khác nhau giữa bóng đá nam và nữ không cho phép "các chị em" đứng ở vị thế cao như "các anh em" trong lòng người hâm mộ.

Mỗi người đều có quyền lựa chọn tình yêu, được bày tỏ niềm tin, sự thất vọng, tình cảm, thậm chí là nỗi oán ghét,...

Nhưng các bạn ạ, đội tuyển nữ đã cố gắng hết sức rồi.

Bóng đá có thắng có thua, và ai xem trận đấu này đều có thể hiểu: tuyển nữ thua phần nhiều vì thiếu may mắn và non kinh nghiệm. Bóng đá nữ đang bước vào giai đoạn trẻ hóa, và ở sân chơi châu lục, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Khi chu kỳ thành công cũ khép lại, một chu kỳ mới phải được mở ra và khi ấy, thất bại là điều có thể chấp nhận.

Ai nói rằng tuyển nữ không đáng được trân trọng, xin hãy đến sân tập số 1 ở VFF vào một ngày mưa. Dưới cơn giông tầm tã, họ vẫn nỗ lực tập luyện. Mồ hôi hòa với nước mưa, son phấn trôi tuột theo gió. Không dám dùng từ "hy sinh" như nhiều tờ báo mô tả về họ, vì không ai bắt họ phải hy sinh, nhưng dù thế nào, công sức của các nữ cầu thủ cùng HLV Mai Đức Chung cần được tôn trọng.

Một sự tôn trọng tối thiểu, chứ không phải những lời khen tát nước theo mưa. Mưa tạnh rồi, lời khen cũng đi.

Các cầu thủ không cần những được tâng bốc kiểu "để bóng đá nữ thay bóng đá nam" hay "bắt các cầu thủ nam lau giầy cho các chị". Họ không cần những lời khen phù phiếm như 1 năm trước đó. Bóng đá nữ chỉ cần sự cảm thông và công nhận từ người hâm mộ ở những thời khắc khó khăn thế này.

Sự cảm thông ấy, có khó lắm không?

Nguyễn Nam