Milan tưởng chừng đã có thể rời sân của Atalanta với 1 điểm trong trận đấu đêm thứ Bảy (9/12). Nhưng đúng ở những phút bù giờ cuối cùng, đội bóng áo sọc đỏ đen đã gục ngã. Kẻ đã khiến thầy trò HLV Stefano Pioli phải trắng tay ra về với thất bại 2-3 là tiền đạo Luis Muriel với cú sút chân phải không thể cản phá.
Thất bại trước Atalanta một lần nữa cho thấy căn bệnh “đầu voi đuôi chuột” của Milan ở mùa này. Họ thường khởi đầu không tệ trong hiệp 1, nhưng sau đó cứ đuối dần ở hiệp 2. Đây là lý do giải thích tại sao Milan đang giậm chân tại chỗ ở vị trí thứ 3 tại Serie A với 9 điểm kém đội đầu bảng Inter.
Theo thống kê, tính ở các mặt trận Serie A và Champions League, Milan đã thủng lưới tổng cộng 25 bàn. Trong đó, 13 bàn thua đến từ phút 60 trở đi. Nghĩa là hơn 50% số bàn thua của đội bóng áo sọc đỏ đen xuất hiện trong khoảng 30 phút cuối trận.
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng "đầu voi đuôi chuột" của Milan. Thứ nhất, đó là vấn đề thể lực của cầu thủ. Có cảm giác như các học trò của ông Pioli không có được sự chuẩn bị tốt để có được thể trạng sung mãn nhất. Do vậy, họ thường đuối sức khi trận đấu dần đi vào những phút cuối.
Thứ hai, đó là vấn đề tâm lý. Rõ ràng, đội bóng áo sọc đỏ đen thường hay thi đấu mất tập trung ở những phút cuối trận. Đặc biệt, các cầu thủ ở hàng phòng ngự thường xuyên để “xổng” tiền đạo của đối phương với những tình huống mắc sai lầm hết sức ngớ ngẩn.
Cuối cùng, đó là vấn đề kỷ luật của cầu thủ. Các học trò của ông Pioli thường thi đấu quyết liệt, không ngần ngại phạm lỗi trước vòng cấm địa của đội nhà. Đây là điều tối kỵ, đặc biệt là trước những đối thủ sở hữu các chân sút phạt trực tiếp tốt. Ở trận thua Atalanta 2-3, Milan phải nhận tổng cộng 6 thẻ phạt và tất cả đều xảy ra sau phút 70.
Tóm lại, căn bệnh “đầu voi đuôi chuột” của Milan là rất đáng quan ngại. Nếu tình trạng đó tiếp tục tái diễn trong thời gian tới, sẽ rất khó để đội bóng áo sọc đỏ đen mơ đến bất kỳ danh hiệu nào vào cuối mùa giải.